MẨU CHUYỆN 1
Tuy cùng nhau thi đỗ đại học Thanh Hoa nhưng Trì Phóng và Khương Ly không học chung một khoa. Khương Ly thuộc khoa Vật Lý, còn Trì Phóng đỗ Công nghệ thông tin.
Continue readingMẨU CHUYỆN 1
Tuy cùng nhau thi đỗ đại học Thanh Hoa nhưng Trì Phóng và Khương Ly không học chung một khoa. Khương Ly thuộc khoa Vật Lý, còn Trì Phóng đỗ Công nghệ thông tin.
Continue readingKhương Ly mơ màng tỉnh giấc, hình như cậu đang ở một nơi vô cùng chật chội, tưởng chừng sắp thành nhân bánh quy kẹp tới nơi. Cảm giác bí bách khiến cậu tỉnh giấc, từ từ mở mắt, chỉ thấy một khuôn mặt đang kề sát bên mình.
Continue readingThời điểm tai nạn giao thông xảy ra, ngoại trừ ba người họ còn có Khương Nhu Mễ trên xe. Vì quá đau đớn và thương xót cho mọi người, Khương Ly không còn hơi sức đâu để tự hỏi tại sao cậu lại trở về thời không vô tận này nữa.
Continue readingKhương Ly ở trạng thái thực vật hơn hai năm, ít tiếp xúc với ánh nắng mặt trời nên da dẻ cậu trắng nõn. Khương Ly dường như là đứa con được trời cao ưu ái, không chỉ tặng cậu một khuôn mặt mỹ lệ mà còn bất biến theo năm tháng, có lẽ thời gian đã bỏ qua cậu rồi.
Continue readingMùng một đầu năm, mới sáng sớm Khương Ly đã bị tiếng pháo ồn ào bên ngoài đánh thức.
Đêm qua ngủ quá muộn, lúc này người Khương Ly mệt đừ cả ra, cậu rúc vào ngực Giang Lẫm say sưa ngủ khì, muốn trốn tránh hết mọi âm thanh ồn ào đó.
Continue readingMột câu “Chúc mừng năm mới” khiến Khương Ly khựng bước, cậu bất ngờ bật thốt: “Tiểu Khả Ái!?”
“Tôi đây!”
Continue readingMột câu “Hy vọng chữa chân” khiến Giang Lẫm ngay đơ, hắn nhớ lúc mình là Tiêu Khải Hành đã từng bị Khương Ly lươn lẹo lừa lọc vô số lần, thực sự cạn lời.
Thấy ánh mắt Khương Ly lấp lánh ý cười, Giang Lẫm bước nhanh tới, quấn khăn khắp người Khương Ly rồi bế cậu lên, tức giận quát: “Em im miệng được rồi đó! ! !”
Continue readingTrong tay Khương Ly là một đôi tai mèo nhung đen Giang Lẫm tìm người thiết kế riêng, nó giống hệt với phần thưởng hệ thống tặng ngay thế giới trò chơi đầu tiên.
Xách hành lý từ thành phố C tới, Giang Lẫm thuận tay cầm theo, chính hắn cũng quên béng mất, ai ngờ chưa gì Khương Ly đã phát hiện ra rồi.
Continue readingTiếng chuông lắng đọng khơi mở công tắc ký ức, nó đưa Khương Ly về thế giới kia, ánh mắt cậu có hơi rã rời, sau lại thanh tỉnh ngay tức khắc.
Cậu nhìn Giang Lẫm đưa tay muốn dắt mình đi.
Continue readingDứt lời, Khương Ly chưa kịp nói gì thì chiếc gối ôm đã đập thẳng lên mặt Thẩm Dự, Giang Lẫm lạnh lùng nói: “Câm cái họng thối của mày lại!”
“Ây biết rồi!”
Continue reading